Yêu một người cũng giống yêu một hương vị cà phê. Có thể mất rất ít thời gian để thích, để khám phá. Nhưng cả tình yêu và cà phê, đều cần thời gian để trải nghiệm, để hiểu sâu về nhau, để dung hòa những khác biệt, những mới lạ trở thành một phần của bản ngã
Không pha tạp mà lắng đọng
Cảm xúc khi yêu một người cũng chẳng khác nhiều khi được nếm một tách cà phê ngon. Ban đầu có thể đắng, có thể lạ, nhưng càng lâu, chất đắng thành ngọt, chất lạ thành quen, nét ban sơ trở nên gần gũi, nét mới lạ trở thành sự thân quen để rồi không thể thiếu.
Cà phê và tình yêu
Và khi đã yêu, người ta thường chung thủy, trung thành đến gần như tuyệt đối với lựa chọn của mình. “Khó có thể quay lưng lại với tình yêu của đời mình cũng như khó có thể từ bỏ một hương vị cà phê đã gắn bó”.Thế nên dù sau 20, 30 năm, những cặp đôi vẫn đi về một chốn cũ, cùng thưởng thức chất vị cà phê cũ, để những mời chào, những hấp lực đổi thay ở lại phía sau lưng…
Cung bậc đa nguyên, dư vị bất biến
Tình yêu có muôn vàn cung bậc cảm xúc. Nhưng sau cùng vẫn là dư vị ngọt ngào của hạnh phúc lứa đôi. Tình yêu có thể có ghen tuông hờn giận. Nhưng tựu trung lại vẫn là sự thủy chung cùng nhình về một hướng. Tình yêu cũng dễ khiến đôi mắt của người ta long lanh như say một thứ men quá đỗi ngọt ngào, nhưng bí mật chỉ hai người biết. Cà phê cũng thế. Có muôn vàn vị mà cà phê đem lại cho người thưởng thức từ những làn hương đầu tiên đến ngụm cà phê cuối cùng tan trên đầu lưỡi. Có muôn vàn xúc cảm, từ phấn chấn tận tâm can, đến lâng lâng bừng hứng khởi hay thậm chí thăng hoa khi chất thời gian thấm đẫm người thưởng lãm.